Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

Nắng vàng đi đâu

Nắng vàng ơi!
Có thể khe khẽ gọi những lúc giao mùa ba tiếng ấy, để đón chào, và cũng để nuối tiếc. Nắng đều cho bốn mùa, nhưng không phải mùa nào cũng mang sắc vàng cả. Nắng xuân hồng, nắng hạ đỏ, nắng đông trắng, nắng thu vàng. Ta gọi người có tấm lòng thơm thảo như gió thu và nụ cười sáng như ban mai ấy bằng tên gọi Nắng vàng...
Bạn có biết chưa? Chiêu có nghĩa là nắng đấy!
Chiêu có thể viết truyện ngắn, tản văn và cả thơ. Riêng thơ thì đã được đóng dấu đảm bảo chất lượng và chất thơ. He he.
Bằng giải Nhì cuộc thi thơ Tâm hồn Việt do CLB tổ chức năm 2009 với bài RU:
Ầu ơ mẹ hát ru buồn
Mặt ao động đậy con chuồn chuồn tương
Rau thơm rau quế mua hương
Bến sông chín đợi mười thương con đò
Cày bừa  đêm nghĩ ngày lo
Cấy gieo mong ngóng những trò nắng mưa 
Ngọt bùi  đắng khổ ngày xưa
Mẹ đem gom góp vào mùa ru con
Ầu ơ tiếng mẹ trên non
Cõng cực mà đổ cực còn theo sau
Con cười lúc mẹ đớn đau
Nhớ nơi cắt rốn chôn nhau mà về 
Mẹ ru gió hẹn trăng thề
Xa nhau nghìn dặm sơn khê cũng tìm
Ầu ơ còn một vóc duyên
Người đưa kẻ đón răng huyền tóc mây
Hết duyên chẳng nợ, riêng ai
Về trưa  đi sớm hôm mai một mình 
Lời ru mang nặng ân tình
Nuôi hồn con lớn nuôi hình con khôn
Gửi con mảnh phận long đong
Dành con một chút má hồng ngày sau.
Để thời con gái, hương cau
Ướp trong một nắm lá trầu làm duyên. 
Con đi màu tóc thanh thiên
Mẹ ngồi chải tóc hoa niên cùng chiều
Con về  vẫn gió liêu xiêu
Bờ tre, bụi chuối, tiếng kêu chim trời
Mẹ ru con giữ từng lời
Nay tung vào gió, mây trời thênh thang. 
Chiêu tại lễ trao giải Tâm hồn Việt.
Ngay sau đó, cô nàng đã bưng về cho CLB một giải Ba thơ Bút Mới của báo Áo Trắng, với một bài thơ rất giản dị: CHO NGÀY MAI

Giật mình
Vừa qua giấc chiêm bao dang dở
Đêm lặng thinh
Nghe tiếng mẹ thở, thấy yên bình.
Trở mình ngó ra song cửa
Chiếc lá nghiêng hứng trăng
Gió khẽ cựa,
Trăng đong đưa
Thoảng từ đồng mùi lúa non ngậm sữa
Mang mồ hôi cha thấm đất mặn nồng
Mang dáng mẹ lưng cong cấy hàng mạ thẳng
Cùng tháng năm nắng mưa nuôi nấng.

Con chim đớp muỗi chao qua
Ngọn đèn dầu liu hiu nghiêng ngả
Rồi vụt tắt.
Đêm im bặt đến nghẹt thở.
Trở dậy  khêu đèn
Như khêu lại một thuở bỏ quên
Một quầng sáng ấm đêm giữa rẫy,
Soi bữa cơm chái bếp quây quần
Đôi tay mẹ bó từng lọn muống
Soi chị em mấy tiếng ê a,
Quầng sáng đâu chỉ của hôm qua
Ngắm khuôn mặt cha biết mình chưa xứng đáng.

Lên Sài Gòn.
Gói theo cọng rau dền rau sam,
Gói màu vàng bông tràm,
Chất phèn giếng nước,
Tiếng gà trưa hè trước,
Gói cả con cạp nia trên mái nứa tranh.
Định để dành
Nhưng bỏ quên dưới đáy va li
Chiều nay bị cơn mưa lục lại.
Hai mươi tuổi,
Tôi thấy tôi bé dại.
Bây giờ chúng ta cùng chiêm nghiệm thêm góc tản văn của Chiêu nhé! CÀ PHÊ SỮA
Chà, mưa rồi. Hai mươi mốt tuổi. Trải qua bao nhiêu mùa mưa và càng không biết bao nhiêu cơn mưa, kể từ khi biết dạ thưa, biết ăn cơm phải sạch cái chén và biết chạy vào nhà đong một lon gạo cho ông cà thọt đi xin. Vậy mà mỗi lần mưa lại “tự nhiên” thấy buồn. Nỗi buồn có khi nhẹ nhàng mưa bụi, có khi lại đáng sợ như đêm mưa giông gió. Có cái gì nhớ nhớ, quên quên lãng đãng trong tâm thức. Nghe như thịt da se lại. Và khó thở.
Tạt vào một quán Cà phê trú mưa. Tôi luôn gọi Cà phê sữa. Không hẳn vì ghiền, còn một điều đơn giản nữa, là để thỏa mãn cái sở thích ngắm những giọt cà phê rơi và cái cảm giác chờ đợi.
Mỉm cười và nói lời cảm ơn anh chàng phục vụ.
Giọt cà phê lơ đãng chần chừ một chút rồi buông mình xuống. Chạm vào sữa, tạo thành một chấm đen giữa nền sữa trắng ngà. Rồi giọt thứ hai,…giọt thứ ba,…
Tôi thả lưng trên chiếc ghế tre, đắm mình theo những khúc nhạc trầm bổng đê mê. “ Chỉ có một thời để yêu và để thương. Chỉ có một thời, để giận hay dỗi hờn…”
Nhắm mắt và bỏ mặc tất cả. Nhiều hình ảnh chạy qua như lướt một thước phim, rồi chúng nhảy múa trong trí óc tôi. Những ruộng mía thân tím mướt thẳng tấp mang cái ngọt ngào của mật nắng. Cha chở tôi và thằng em trên chiếc xe thồ nặng trịch, qua những cái hố cái mương của con đường rẫy gập ghềnh ra trường học ngoài xóm. Hàng dừa nghiêng chải tóc mây xanh và lao xao những đêm trăng trai gái hò hẹn. Mẹ lom khom đánh hàng, móc đất dặm dây khoai lang trong lất phất mưa với cái nón thâm màu và tấm ni lông che thân tạm bợ. Tôi và lũ bạn dưới cái nắng cháy da, lặn lội mười hai cây số đạp xe từ trường về nhà, ống quần áo dài bị sên xe nhớt ăn đen, đói rã ruột mà vẫn rộn tiếng cười nói. Tấm giấy báo trúng tuyển đại học với những giọt nước mắt mừng mừng tủi tủi...
Rồi những hình ảnh ấy nhạt nhòe dần. Quá khứ và hiện tại tranh giành giằng xéo. Rách toạt. Vương vãi. Rồi lại vẹn nguyên…
Cơn gió thổi qua cái thấm lạnh của thịt da. Giật mình. Mưa tạnh rồi mình còn đi rong.
“Song from a secret garden”...Thấy mình bay qua cánh đồng… Cánh diều giấy tôi và thằng em thả trên gò chiều xanh cỏ. Những thân lúa đỏ ngầu vì ngập lũ. Một cánh cò níu vạt nắng ở lại với ngày…
Thấy mình bay qua những phố phường…Xe hủ tíu gõ khói thơm bốc lên từ nồi nước lèo vừa đẩy ra phố từ một con hẻm nhỏ. Những dòng xe dòng người hối hả khẩu trang và mũ bảo hiểm. Nhát chổi lẹt xẹt của người lao công quét cái buồn đêm lạnh…
Thấy mình từ từ rơi, rơi, rồi đáp xuống, nằm bên một con đường mùa thu đầy lá, người ta đi qua, người ta đi lại…
Một tin nhắn đến đưa mình về với hiện tại. “Buổi chiều bình yên, bạn của tôi!”
Bình yên?
Cà phê và sữa tạo thành hai lớp màu đen trắng. Cuộc đời này không có gì là rạch ròi cả. Chẳng đắng cay riêng ai mà cũng chẳng cho ai mãi phần ngọt ngào. Vừa dùng thìa khuấy đều tôi vừa nghĩ như thế. Mùi thơm dậy lên ngây ngất. Bây giờ thì sữa và cà phê quyện vào nhau trong một màu nâu rất đỗi mặn mà và quyến rũ. Cuộc đời là một ly cà phê sữa. Đen và trắng. Ngọt và đắng. Hạnh phúc và khổ đau. Tốt và xấu. Yêu và ghét. Nỗ lực và tuyệt vọng…
Kìa, lại nắng rồi. Đúng là “Sài Gòn mưa trưa nắng sớm…”. Những tia nắng sau mưa, những tia nắng cuối ngày như vàng hơn, chiếu xuyên qua giọt mưa đung đưa còn đọng lại nơi ngọn lá.

Đã qua mùa thi, và chúng ta lại náo nức đón một cái Tết ấm cúng với gia đình. Gửi đến các bạn chút nắng từ Chiêu để Tết này càng thêm ấm cúng nhé!
Thân mến, và mừng mọi người cùng sang tuổi mới! :)
À có ai tự hỏi, không biết nắng vàng đi đâu không? Trả lời rằng Tết này nắng vàng đi Xuân tình nguyện đấy! :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét